Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Thần Khúc - Địa Ngục - Khúc 26


KHÚC XXVI 

Tầng Địa ngục thứ tám – Hố ngục thứ tám – Uylitxê – Những kẻ có âm mưu xảo quyệt.

 Hãy vui lên, hỡi Firenxe đô thành
Hãy tung cánh trên đất liền, biển cả
Danh tiếng vang truyền đến tận Âm cung!

4   Ở ngục trộm cắp, ta gặp năm đứa
Điều đó khiến ta hổ thẹn vô cùng
Ngươi chắc cũng không lấy làm vinh dự.

7   Nhưng nếu như buổi sớm ngươi mơ màng
Sẽ cảm thấy trong một ngày sắp đến
Điều mà Pờratô và nhiều kẻ vẫn mong.

10  Nếu việc ấy xảy ra, không hề sớm
Điều gì xảy ra, tất phải xảy ra
Càng cao tuổi ta sẽ càng đau đớn.

13  Chúng tôi lại đi theo những bậc thang
Mà chúng tôi đã nhọc nhằn đi xuống
Giờ đi lên, Thầy đẩy tôi sau lưng.

16  Chúng tôi đi trên con đường hoang vắng
Giữa những tảng đá và mỏm đá nhô
Nếu không có tay thì chân không chuyển.

19  Tôi đã đau buồn, giờ lại đau buồn
Khi nhớ lại những điều mắt đã thấy
Muốn hãm đầu óc khác với lệ thường.

22  Để nó khỏi lầm lạc theo ý muốn
Nếu số phận thánh thần hoặc vận may
Ban cho năng khiếu mà tôi thèm muốn.

25  Như người nông phu nằm nghỉ trên đồi
Trong thời khắc mà ngọn đèn Tạo hoá
Hiển hiện ra, dù khép mắt ít thôi.

28  Và muỗi đến thay cho ruồi, bay lượn
Và trong thung lũng đom đóm lập lòe
Nơi ban ngày người hái nho, cày ruộng.

31  Nghìn ngọn lửa, ngục thứ tám sáng trưng
Ngục mở ra trước mắt từ hai phía
Và tôi nhìn xuống dưới đáy tận cùng.

34  Giống như người được gấu rừng rửa hận
Nhìn thấy xe Êlia lúc lên đường
Khi những con ngựa lên trời bay bổng.

37  Nhưng bằng mắt thì không thể nhìn theo
Không thấy gì khác hơn là ánh lửa
Như một làn mây nhẹ bay lên cao.

40  Cũng như thế, mỗi ngọn lửa dưới đáy
Đều chứa bên trong mình một tội nhân
Dù mắt không thể thấy gì trong đó.

43  Để nhìn cho rõ, tôi lên đỉnh cầu
Và nếu không bám chặt vào mỏm đá
Thì tôi đã rơi tõm xuống vực sâu.

46  Thấy tôi cứ nhìn chằm chằm xuống vực
Thầy bảo: “Âm hồn phiêu bạt đến đây
Bị bọc trong lửa và đang bị đốt”.

49  Nghe Thầy nói vậy, tôi đáp: “Thưa Thầy
Con vững tin hơn và con hiểu được
Chuyện như thế, nhưng con muốn hỏi Thầy:

52  Kẻ nào trong đám có ngọn lửa tách
Làm đôi, thì giống với chuyện ngày xưa
Từ giàn thiêu anh em Etêôcờlê tách bạch”.

55  “Trong đó Uylítxê và Điômêđê – Thầy đáp –
Ngày xưa cơn thịnh nộ đã từng chung
Ngày nay ở đây chịu chung hình phạt.

58  Trong ngọn lửa mà chúng đang khóc than
Về mưu con ngựa cửa thành đã mở
Từ đó giống nòi La Mã cao sang.

61  Chúng than khóc về mẹo lừa đã giết
Nàng Đêtêmia còn thương nhớ Asin
Đền cả tội trộm tượng thần ngày trước”.

64  “Nếu trong ngọn lửa giọng nói vẫn còn
Thì con đây xin khẩn cầu lần nữa
Nghìn khẩn cầu trong chỉ một lời xin.

67  Hãy chờ ngọn lửa hai sừng tiến lại
Thầy chớ ngăn con chờ đợi ở đây
Thầy thấy đấy, con nghiêng về phía nó”.

70  “Lời thỉnh cầu của con thật đáng khen –
Thầy trả lời – vì vậy ta chấp thuận
Nhưng hãy giữ gìn cái lưỡi của mình.

73  Ta sẽ hỏi họ, điều con mong muốn
Rồi tự hiểu, vì giọng nói của con
Họ người Hy Lạp – có thể im lặng”.

76  Khi ngọn lửa đã đến gần chúng tôi
Thầy tôi chọn thời khắc và địa điểm
Và tôi đã nghe Thầy nói thế này:

79  “Hỡi ngọn lửa tách đôi đầy thương xót
Lúc sinh thời, tôi kính trọng các anh
Kính trọng các anh dù nhiều dù ít.

82  Tôi đã làm thơ ở chốn trần gian
Các anh đừng đi, hãy cho tôi biết
Ở nơi nao người ấy đã bỏ mình?”

85  Tia lửa cao nhất của ngọn lửa cổ
Bắt đầu lay động và nói thầm thì
Vẻ mệt mỏi đang lung lay trước gió.

88  Ngọn lửa nghiêng về bên này, bên kia
Có vẻ như một cái lưỡi đang nói
Và sau đó một giọng nói thoát ra.

91  “Sau khi với Siếcsê tôi từ giã
Rồi nán lại một năm gần Gaêta
Trước khi Enêa cho tên gọi đó.

94  Cả vẻ dịu dàng của đứa con trai
Cả tình thương với người cha già cả
Cả tình yêu với nàng Pênêlôpê.

97  Đều không thắng nổi trong tôi ước muốn
Trở thành người thông thạo cả thế gian
Thông thạo cả những yếu hèn, bản lĩnh.

100 Thế là muôn trùng biển cả xông ra
Với một con tàu và nhóm đồng đội
Những chiến hữu không từ giã bao giờ.

103 Tôi đã thấy những bến này, bến khác
Đến Tây Ban Nha, Marốc, đảo Xácđi
Mà biển bao la cùng nhiều đảo khác.

106 Khi chiến hữu và tôi đều già nua
Chúng tôi đi vào một eo biển hẹp
Nơi cột đèn Hécquyn dựng ngày xưa.

109 Để cảnh báo mọi người chớ có vượt
Về bên phải, đã bỏ lại Xibilia
Về bên trái, Xétta – đà phía trước.

112 “Hỡi anh em, ta đã đến phía tây
Sau khi vượt qua trăm ngàn nguy khốn
Nay chỉ còn lại chặng đường không dài.

115 Hướng đang đi, đó là chặng còn lại
Theo kinh nghiệm, đi về hướng mặt trời
Đến thế giới chưa từng có người ở.

118 Hãy nhớ rằng: ta dòng dõi cao sang
Không sinh ra để sống đời phàm tục
Mà vì tri thức, lòng dũng cảm, ta sinh”.

121 Các chiến hữu, sau những lời ngắn đó
Đều náo nức tiếp tục cuộc hành trình
Không một ai có thể dừng được họ.

124 Họ quay mũi tàu về phía rạng đông
Mái chèo như cánh, bay trong điên dại
Luôn giữ về mé trái mọi thời gian.

127 Ban đêm tôi nhìn những vì tinh tú
Của địa cực khác, còn địa cực ta
Thấp như không còn nhô trên biển cả.

130 Đã năm lần sáng, ánh sáng vầng trăng
Rồi bấy nhiêu lần ánh trăng đã tắt
Kể từ khi chúng tôi gặp nguy nan.

133 Khi ngọn đồi xa xa và tăm tối
Mở ra trước mặt, thì tôi chưa từng
Thấy ngọn đồi nào lại cao như vậy.

136 Chúng tôi mừng nhưng rồi bỗng khóc than
Một ngọn sóng thần từ miền đất mới
Giáng mạnh xuống con tàu rồi xoay vòng.

139 Ba lần con tàu xoay tròn trong nước
Lần thứ ba, đuôi chống ngược lên trời
Tất cả chìm như có Ai trừng phạt

142 Biển khép lại trên tất cả chúng tôi”.

KHÚC XXVI

9. Pờratô và nhiều kẻ vẫn mong - Prato, một thị trấn ở phía tây-bắc thuộc Firenze. Dân Prato cũng như nhiều nơi khác không mong điều tốt lành cho Firenze vì không bằng lòng với lãnh chúa cai trị ở đây.
27. Khép mắt ít thôi - tức là về mùa hè đêm ngắn ngày dài.
28. Và muỗi đến thay cho ruồi - tức là buổi chiều muỗi đến thay cho ruồi.
34. Giống như người được gấu rừng rửa hận - theo Kinh Thánh, nhà tiên tri Elia gặp một toán trẻ con, chúng chế nhạo ông và xúc phạm cả Thượng Đế, Elia nguyền rủa lũ trẻ nhân danh Đức Chúa Trời, bỗng có hai con gấu xuất hiện xé xác 42 đứa trẻ (Các Vua 2, II, 23-24).
54. Từ giàn thiêu anh em Etêôcờlê tách bạch - hai anh em Eteocle và Polinice cùng tranh nhau ngôi báu thành Tebe rồi giết nhau. Chúng được đặt trên cùng một giàn thiêu nhưng lửa vẫn tách thành hai ngọn.
55. Ulisse (Ulysses) và Diomede - hai anh hùng người Hy Lạp nổi tiếng trong cuộc chiến Tơroa, thường ăn ý với nhau trong nhiều âm mưu.
59. Về mưu con ngựa cửa thành đã mở - tức về con ngựa gỗ mà Ulisse và những người lính trốn trong đó được quân Tơroa kéo vào thành và đã làm cho thành Tơroa sụp đổ (E., II, 13-267). Từ đống tro tàn của Tơroa, Enea đã dẫn người Tơroa đến bán đảo Italia lập quốc. Enea trở thành ông tổ của người La Mã.
62. Nàng Đêtêmia còn thương nhớ AsinDeidamia, con gái của Nicomede vua xứ Sciro, người yêu của Asin (Achille). Asin trốn trong nhà Deidamia, cải trang làm gái nhưng Ulisse và Diomede nhờ mưu kế đã biết được và lôi kéo chàng ra trận chống lại người Tơroa và bị chết (X, TT., IX, 39). Dưới Âm phủ nàng vẫn không nguôi thương nhớ Asin.
63. Đền cả tội trộm tượng thần ngày trước - tượng thần Palladio, được cất trong hang đá và được canh gác cẩn thận nhưng Ulisse và Diomede đã lập mưu đánh cắp được.
75. Họ người Hy Lạp - có thể im lặng - Virgilio muốn nói rằng cứ để ông hỏi cái điều mà Dante muốn hỏi, vì Dante là người La Mã, còn Ulisse và Diomede là người Hy Lạp nên có thể họ sẽ không trả lời.
82. Tôi đã làm thơ ở chốn trần gian - ý nói về anh hùng ca Eneide.
84. Ở nơi nao người ấy đã bỏ mình - người ấy là Ulisse. Câu chuyện của Dante về cái chết của Ulisse dường như kể theo tích của Homer, được Gaio Plinio Secondo (thế kỷ I) kể lại, thì Ulisse trên đường trở về Itaca (Ithaca) đã đi ra Đại Tây dương, lập nên thành phố Lisbona (Ulyssipo) rồi chết trong một cơn bão ở bờ tây châu Phi.
91. Sau khi với Siếcsê tôi từ giã - Circe, người phụ nữ có phép thuật biến người thành động vật. Khi Ulisse lưu lại chỗ Circe, bà đã biến những chiến hữu của Ulisse thành những con lợn nhưng sau đó đã trả lại hình người cho họ vì Circe yêu Ulisse và giữ chàng ở đó trong 1 năm (M., XIV, 242-440).
92. Nán lại một năm gần Gaêta - ý nói một ngọn đồi ở Circello, nơi Enea mai táng người nhũ mẫu của mình là Gaeta và lấy tên bà đặt cho vùng đất này (E., VII, 1-24). Đây cũng là tên gọi của thành phố Gaeta bên biển Tirreno.
96. Nàng Pênêlôpê - Penelope, vợ của Ulisse, chờ chồng 20 năm, từ chối tất cả mọi lời cầu hôn. Được xem là biểu tượng của sự chung thủy trong văn học phương Tây.
104. Marốc, đảo Xácđi - Marrocco, đảo Sardegna (Sardinia) ở Italia.
108. Nơi cột đèn Hécquyn dựng ngày xưa - theo thần thoại, Hécquyn (Hercules) đã đặt hai cột đèn báo hiệu (một ở Gibilterra (Gibraltar), bờ phía châu Âu và một ở Abyla, bờ châu Phi) để cảnh báo mọi người không nên vượt qua.
110. Về bên phải, đã bỏ lại Xibilia - Sibilia (Seville), thành phố ở Tây Ban Nha.
111. Về bên trái, Xétta - Setta (Seuta), vịnh ở Abyla, phía bờ châu Phi.
126. Luôn giữ về mé trái mọi thời gian - tức là giữ về phía tây-nam cột đèn Hercules.
127-129. Ban đêm nhìn những vì tinh tú/ của địa cực khác - nghĩa là của cực nam; còn địa cực ta, thấp như không còn nhô trên biển cả: nghĩa là cực bắc đã khuất sau chân trời. Từ đó suy ra là các thuỷ thủ đã vượt qua đường xích đạo.
130 –131. Đã năm lần sáng, ánh sáng vầng trăng/ Rồi bấy nhiêu lần ánh trăng đã tắt - nghĩa là đã qua 5 tháng.
133. Ngọn đồi xa xa và tăm tối - đây là ngọn đồi Tĩnh thổ của Dante (X, TT., I, 4).
141. Tất cả chìm như có Ai trừng phạt - Ai nghĩa là Thượng Đế vậy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét