Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Thần Khúc - Địa Ngục - Khúc 17


KHÚC XVII

Tầng Địa ngục thứ bảy – Vòng ngục thứ ba (kết thúc) – Những kẻ cho vay nặng lãi – Quái vật Giêriôn.

“Con quái vật có cái đuôi sắc nhọn
Xuyên qua núi, húc đổ cả tường thành
Đã làm ô uế nhiều khu đất rộng”.

4   Thầy hướng dẫn nói như thế với tôi
Rồi ra hiệu cho nó đi gần lại
Con đường đá chúng tôi vừa đi qua.

7   Hình ảnh ghê tởm của sự gian xảo
Bơi đến gác đầu và thân lên bờ
Nhưng cái đuôi lên mình không thể kéo.

10  Nó có bộ mặt của người đàng hoàng
Có đường nét trang nghiêm và niềm nở
Nhưng phần còn lại là rắn hổ mang.

13  Nó có hai bàn chân đầy lông lá
Trên lưng, trên ngực và hai bên sườn
Là những cục, những u tròn loang lổ.

16  Cả người Thổ, Tácta cũng không làm
Những tấm vải có nhiều màu đến thế
Hay nàng Aranhê dệt những chiếc khăn.

19  Như con thuyền trên bến đang nằm nghỉ
Một nửa dưới nước, một nửa trên bờ
Như nơi bọn Phổ tham lam cư ngụ.

22  Giống như hải ly săn cá đang rình
Con quái vật này cũng ngồi như thế
Trên mép bờ đá có cát bao quanh.

25  Đuôi của nó quất trong bầu không khí
Chỉa lên cao cái mút nọc độc đầy
Giống như cái đuôi của con bọ cạp.

28  Thầy hướng dẫn nói: “Bây giờ ta cần
Đi vòng một chút, tới gần con vật
Con vật xấu xa trên đá đang nằm”.

31  Và chúng tôi xuống theo sườn bên phải
Mười bước chân chúng tôi đến mép bờ
Để tránh cát nóng và tàn lửa cháy.

34  Khi đến gần, tôi nhìn thấy xa xa
Có một đám đông ngồi trên mép vực
Họ ngồi gần nơi lửa cháy, bụi mù.

37  Thầy hướng dẫn bảo: “Để con có thể
Hiểu biết đầy đủ về tầng ngục này
Hãy đến để xem cực hình của họ.

40  Nhưng ở đó chỉ nên nói ngắn thôi
Trong lúc chờ ta đi nhờ quái vật
Để nó chở ta trên những bờ vai”.

43  Một lần nữa, tôi một mình đơn độc
Mép tầng thứ bảy, tôi đi đến gần
Một đám đông đang ngồi trong u uất.

46  Gương mặt họ hiện lên vẻ đau thương
Thỉnh thoảng họ lại đưa tay chống đỡ
Khi với cát nóng, khi với lửa tàn.

49  Không khác gì trong mùa hè, con chó
Dùng mõm, dùng chân để bảo vệ mình
Khỏi bị rận hay ruồi trâu cắn xé.

52  Lúc tôi đã nhìn kỹ mặt vài người
Trong số đang chịu cơn mưa lửa đó
Không nhận ra một ai, nhưng mà tôi

55  Thấy ở cổ mỗi người đeo một túi
Chứa đầy tiền, có màu sắc, in hình
Và mắt của họ hình như chỉ cúi.

58  Khi đã đến giữa bọn họ, tôi nhìn
Một mảnh xanh da trời trên cái túi
Có màu vàng, con sư tử ánh lên.

61  Rồi tôi tiếp tục nhìn sang túi nữa
Màu đỏ như máu, đầy vẻ đau thương
Có con ngỗng trắng, trắng như là sữa.

64  Hình con lợn có màu xanh da trời
Trên túi trắng, của một người khác nữa
Nó hỏi tôi: “Anh làm gì ở đây?

67  Đi khỏi đây! Hình như anh còn sống
Cần biết rằng bạn Vitalianô của tôi
Phía bên trái tôi, chỗ này sẽ chiếm.

70  Giữa cánh Phirenxe, tôi là dân Pađu
Tôi điếc tai vì những lời thô tục
Khi họ gào lên: “Nhà vua ở đâu?

73  Vua mang túi, hình ba con dê đực?”
Nói xong xéo miệng, thè lưỡi ra ngoài
Trông giống như con bò đang liếm mép.

76  Còn tôi sợ làm phật ý Thầy tôi
Vì Thầy dặn đừng dừng chân lâu quá
Tôi bỏ những hồn mệt mỏi, rã rời.

79  Tôi quay về thì Thầy tôi đã kịp
Trèo lên lưng của con quái vật kia
Thầy bảo tôi: “Hãy kiên cường, gan góc!

82  Chúng ta sẽ đi bằng cái thang này
Ta phía sau, con ngồi lên phía trước
Để đuôi của nó không làm con đau”.

85  Như một người bị nhiễm cơn sốt rét
Móng tay bạc, nghe cơn lạnh đầu tiên
Toàn thân run rẩy khi nhìn bóng mát.

88  Tôi luống cuống khi nghe những lời trên
Nhưng như người hầu bên ông chủ tốt
Sự xấu hổ làm cho tôi hết run.

91  Tôi đành ngồi lên cái lưng gớm ghiếc
Muốn thốt lên: “Xin Thầy ôm lấy con” –
Nhưng chẳng thốt lên lời, tôi im bặt.

94  Người Thầy đã từng nhiều lần cứu tôi
Dù không nói, Thầy hiểu rằng tôi sợ
Đã vòng tay ôm và giữ lấy tôi.

97  Bây giờ đi đi, Giêriôn – Thầy nói –
Vòng bay rộng và hạ xuống từ từ
Ngươi đừng quên rằng chở khối nặng mới”.

100 Giống như một chiếc thuyền khi rời bến
Lùi lại phía sau khi nhổ neo xong
Rồi khi cảm thấy không còn bị vướng

103 Căng ngực bơi đi như con cá chình
Nó cuốn đuôi lại, thu về giữa ngực
Dùng hai chân kéo không khí về mình.

106 Không nỗi sợ nào lớn hơn nhường ấy
Cả khi Phêtôngtê buông lỏng dây cương
Khiến trời bốc cháy, như ta đã thấy.

109 Hay chàng Icarô cảm thấy đau thương
Thấy sáp chảy tan và lông rụng xuống
Nghe tiếng người cha kêu thét: “Sai đường!”

112 Còn nỗi sợ của tôi, khi trước mặt
Là cả một bầu không khí tối đen
Không nhìn thấy gì, ngoài con quái vật.

115 Nó bơi đi, rồi chậm dần, chậm dần
Lượn một vòng tròn và dần hạ thấp
Tôi chỉ nhận ra nhờ gió thổi lên.

118 Khi đó bên phải tôi nghe thác nước
Réo ầm ầm ở phía dưới chúng tôi
Tôi hơi cúi đầu và nhìn xuống thấp.

121 Lúc bấy giờ tôi thấy còn sợ hơn
Nhìn đống lửa và nghe lời than khóc
Tôi khép chặt đùi và lẩy bẩy run.

124 Chỉ ở đây, lần đầu tôi thấy được
Khi vòng lượn đang hạ xuống dần dần
Khắp bốn phía những đớn đau tang tóc.

127 Như chim ưng bay lượn đã quá lâu
Nhưng rồi chẳng thấy con mồi nào cả
Khiến chủ săn phải bảo: “Thôi xuống nào!”

130 Nó cúi mình nơi bay lên, mệt mỏi
Sau hàng trăm vòng lượn, nó ghé vào
Nhưng tránh xa ông chủ đang bực bội.

133 Đặt chúng tôi xuống đáy, Giêriôn
Đứng ở bên chân một vách đá dốc
Và, khi hai chúng tôi vừa xuống xong

136 Nó bay đi như mũi tên mất hút.

KHÚC XVII

1-27. Quái vật Gerion - theo thần thoại Hy Lạp là quái vật khổng lồ có ba đầu, ba thân, vua của một đảo trong vùng biển tây, nuôi đàn gia súc của nó bằng thịt người, về sau bị Hercules giết chết.
16. Cả người Thổ, Tácta - thời Dante, người Tartari (Tácta) và người Turchi (Thổ Nhĩ  Kỳ) nổi tiếng là những thợ dệt vải giỏi nhất.
18. Aragne - cô thợ dệt nổi tiếng xứ Lydia, dám thách tài nghệ với nữ thần Minevra, bị nữ thần biến thành con nhện.
35. Một đám đông ngồi trên mép vực - những kẻ cho vay nặng lãi.
55. Mỗi người đeo một túi - những kẻ cho vay nặng lãi đeo túi tiền ở cổ có in biểu tượng.
68. Vitaliano del Delte - tổng trấn Padova.
73. Vua mang túi, hình ba con dê đực - đây là Giovanni di Buiamonte dei Becchi, là một kẻ cho vay nặng lãi khét tiếng. Gia huy là ba con dê đen trên nền vàng.
107. Phêtôngtê buông lỏng dây cương - Fetonte, con trai của thần Apollo, khi điều khiển xe mặt trời đã gây ra đám cháy.
109. Chàng Icarô cảm thấy đau thương - Icaro, con trai của Dedalo, được cha làm cho đôi cánh chim đính bằng sáp vào hai cánh tay. Icaro bay lên quá cao, gần mặt trời nên sáp chảy tan và bị rơi xuống biển.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét