Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Thơ Dante - Địa Ngục - Khúc 34


KHÚC XXXIV 

Tầng Địa ngục thứ chín, vòng ngục thứ tư (Giuđécca – Những kẻ phản bội ân nhân) – Ra khỏi Địa ngục

 “Đoàn cờ lệnh của Diêm vương đang tiến
Về phía chúng ta – Thầy nói với tôi –
Con hãy nhìn, có gì trong u ám?”

4    Khi đêm đến trong bầu trời của ta
Hay trong sương mù ánh mắt nhìn khó
Một cối xay đang xoay cánh từ xa.

7   Cái mà tôi thấy, giống như vậy đó
Để tránh gió tôi nép vào lưng Thầy
Vì chẳng có chỗ ẩn nấp nào nữa.

10  Viết lại điều này tôi vẫn thấy run
Tôi đã ở trong lòng băng giá đó
Hồn trong băng như rơm trong thủy tinh.

13  Một số này nằm, số kia lại đứng
Kẻ đứng bằng đầu, kẻ bằng hai chân
Kẻ uốn vòng cung, về hai chân – mặt hướng.

16  Khi chúng tôi đã tiến đến khá gần
Thầy của tôi muốn chỉ cho tôi thấy
Kẻ có một thời với vẻ đẹp xinh.

19  Thầy đứng ra phía trước tôi và nói:
“Đây là Đitê, và đây là nơi
Mà sự sợ hãi con cần xua đuổi”.

22  Tôi không còn sức lực, lạnh cứng người
Xin bạn đừng hỏi gì thêm, bạn đọc
Không đáng phí sức để viết điều này.

25  Tôi chưa chết, nhưng cũng không còn sống
Nếu bạn thông minh xin hãy đoán xem
Lúc đó tôi không chết mà không sống.

28  Vị chúa tể của vương quốc đau thương
Nhô ra khỏi lớp băng nửa phần ngực
Tôi có thể so mình với vĩ nhân.

31  So vĩ nhân với cánh tay Đitê
Từ đó bạn hình dung ra toàn bộ
Sao cho tương xứng với các phần kia.

34  Xưa hắn đẹp, mà nay xấu như ma
Đã dám liều chống lại Đấng Tạo hoá
Và điều xấu xa từ đó mà ra.

37  Vô cùng kinh ngạc với tôi lúc đó
Khi thấy hắn có ba mặt trên người
Một mặt ở phía trước, toàn màu đỏ.

40  Còn trên vai này và trên vai kia
Hai mặt bổ sung cho mặt thứ nhất
Và nối liền nhau qua phía đỉnh đầu.

43  Mặt phía phải như nửa vàng nửa trắng
Mặt phía trái như mặt của những người
Từ xứ sở sông Nilô chảy xuống.

46  Dưới mỗi mặt giương ra đôi cánh lớn
Với kích thước của một con chim to
To hơn nhiều những cánh buồm ngoài biển.

49  Chúng không có lông chim mà vẻ giống
Như cánh dơi khi vỗ cánh lên trời
Trên đồng tối đuổi ba luồng gió mạnh.

52  Làm cho đầm Côsitô đóng băng
Hắn khóc với sáu con mắt, và rỏ xuống
Bọt mép lẫn máu từ ba cái cằm.

55  Trong mỗi miệng như thế hắn dùng răng
Nhai một kẻ tội phạm, và ba phía
Cùng một lúc hắn hành hạ ba tên.

58  Tên đằng trước hàm răng không kinh hoàng
Bằng móng tay, vì đôi khi bóc hết
Toàn bộ da ở trên cả sống lưng.

61  “Tên ở trên chịu hình phạt nặng nhất –
Thầy tôi nói – đó là Giuđa Itcariôtê
Đầu trong mồm, phía ngoài chân giãy đạp.

64  Còn hai tên này đầu đang chúc xuống
Kẻ bị treo từ mõm là Bờrutô
Nó quằn quại mà không kêu một tiếng.

67  Tên tay chân to khoẻ là Cátxiô
Nhưng đêm đã về, giờ đã đến lúc
Ta lên đường, tất cả đã xem qua”.

70  Như Thầy muốn, tôi ôm hôn cổ người
Thầy chọn đúng lúc và nơi thích hợp
Ngay vừa khi giang rộng những cánh kia.

73  Thầy tiến đến, nắm vào sườn đầy lông
Trèo xuống từ túm này sang túm khác
Giữa đám lông rậm và các vỏ băng.

76  Khi chúng tôi đã xuống gần đến chỗ
Sườn hông nghiêng thoai thoải xuống bên đùi
Thầy của tôi thấy mệt và lo sợ.

79  Thầy lộn đầu xuống, chân giơ ngược
Rồi bám vào lớp lông để trèo lên
Tôi tưởng Thầy lại quay về Địa ngục.

82  Thầy thở hổn hển như người kiệt sức:
“Hãy bám vào cho chắc bậc thang này
Đấy là đường để thoát ra khỏi ngục”.

85  Chúng tôi đi ra qua một lỗ hổng
Thầy vừa đặt tôi ngồi cạnh lối ra
Vừa đi tới với những bước thận trọng.

88  Tôi ngước mắt, tưởng thấy Luyxipherô
Giống như khi tôi vừa rời khỏi hắn
Còn nó hai chân giơ lên trên cao.

91  Khi đó toàn thân cực kỳ run rẩy
Tự xét đoán, ai nghe câu chuyện này
Điểm tôi đã vượt qua là đâu vậy.

94  “Con hãy đứng lên đi – Thầy tôi nói –
Đường còn xa và không chút dễ dàng
Mà mặt trời thì đã gần nửa buổi”.

97  Chúng tôi đứng không phải trong cung điện
Mà chỉ là một hang động tự nhiên
Nên gồ ghề, không một chút ánh sáng.

100 “Thầy ơi – tôi nói khi đã đứng lên –
Khi ta còn ở đây, trong vực thẳm
Thầy nói đôi lời để con khỏi lầm.

103 Băng đâu rồi? Người này sao chúc xuống
Và tại sao cần rất ít thời gian
Để mặt trời chuyển từ đêm đến sáng?”

106 Thầy trả lời: “Con vẫn còn hình dung
Ở phía bên kia, nơi ta đã túm
Lông côn trùng đang đục khoét trần gian.

109 Con ở bên ấy khi ta trèo xuống
Và khi quay lại, con đã vượt qua
Cái điểm mọi phía hướng vào sức nặng.

112 Bây giờ con đã ở dưới bán cầu
Đối xứng với cái bán cầu che phủ
Miền khô ráo dưới bóng những miền cao

115 Không lầm lỗi một Con người đã qua.
Giờ con đang đứng trên quả cầu nhỏ
Mặt bên kia là vùng Giuđécca.

118 Ở đây ban ngày, bên kia buổi tối
Tên có bộ lông làm thang cho ta
Vẫn bị trồng ở đó, như trước đấy.

121 Nó rơi từ trời xuống phía bên này
Quả đất ngày xưa đến đây trải rộng
Nhưng vì sợ đã tụt xuống biển sâu.

124 Có thể vì thế, đã chừa khoảng trống
Khi chạy sang bán cầu của chúng ta
Phần ta thấy nó nhô cao là ngọn”.

127 Có một nơi cách xa Bendebu
Bờ của nó trải về miền xa thẳm
Mắt nhìn không thấy nhưng tai nghe ra.

130 Có một con suối mà dòng nước chảy
Xuyên qua vách đá bằng một lỗ tròn
Nước chảy ra rồi dốc xuống thoai thoải.

133 Thầy và tôi theo con đường khuất này
Chúng tôi bước lên, về nơi sáng sủa
Chẳng hề quan tâm đến việc nghỉ ngơi.

136 Thầy đi đầu, còn tôi theo sát gót
Mắt tôi nhìn ra vẻ đẹp xiết bao
Hướng bầu trời, qua lỗ tròn thấy được

139 Chúng tôi ra, thấy lại các vì sao.


CHÚ THÍCH

Chữ viết tắt:

 X. – xem

ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)

Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.

Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”

Stazio, “Tebaide”


KHÚC XXXIV

1. Đoàn cờ lệnh của Diêm vương đang tiến - câu này trong nguyên bản “Vexilla regis prodeunt” bằng tiếng Latinh (đoàn cờ của vua đang đến gần). Đây là một câu trong bản tụng ca của Venazio Fortunato (thế kỷ VI). Dante, qua lời của Virligio, thêm inferni (nghĩa là Địa ngục). Các bản chúng tôi dùng, có bản để nguyên, có bản dịch nghĩa. Chúng tôi dịch như bản của Nguyễn Văn Hoàn.
6. Một cối xay đang xoay cánh từ xa - chỉ Lucifero với sau chiếc cánh mà Dante đã nhìn thấy.
11. Tôi đã ở trong lòng băng giá đó - từ đây hai thầy trò bước vào vùng ngục cuối (vùng thứ 4) của tầng ngục thứ 9, Giudecca (câu 117). Tên gọi của ngục này lấy theo tên Giuda Iscariota, kẻ đã phản bội Chúa Giêsu, mà trong cả 4 quyển Kinh Phúc Âm đều đề cập đến (Mathiơ, XXVI, 14-15; Mác, XIV, 10-11; Luca, XXII, 4-5; Giăng, XIII, 26-27).
20. Đây là Đitê - Dite, đây là tên gọi khác của Lucifero. Sử dụng tích từ Kinh Thánh cùng với sự tưởng tượng của mình, Dante mô tả hình dáng cũng như số phận của Lucifero: một thời từng là vị thần đẹp nhất (câu 18 và 34), đã từng nổi loạn chống lại Chúa Trời và bị đày xuống Địa ngục. Trở thành một Quỉ sứ kinh dị, là chúa tể của Địa ngục. Và điều xấu xa từ đó mà ra (câu 36).
39. Mặt đỏ - ý nói sự tức giận; mặt nửa vàng nửa trắng - biểu thị sự ngu dốt; như mặt người xứ sông Nilo - người Êtiôpi da đen.
61. Tên ở trên chịu hình phạt nặng nhất - chỉ Giuda Scariotto, phản bội Giê-su, nghĩa là tên phản bội lớn nhất.
65. Kẻ bị treo từ mõm là Bờrutô - đây là Giunio Bruto (85-42 tr. CN), kẻ đã giết Cesare, người sáng lập Đế chế La Mã.
67. Tên tay chân to khoẻ là Cátxiô - là Caio Cassio Longino, bạn của Bruto, đồng phạm giết Cesare.
68. Nhưng đêm đã về - chỉ đêm đã về trên trần gian.
76-81. Khi chúng tôi đã xuống gần đến chỗ - tức khi xuống đến phần hông của Lucifero, tức phần trung tâm quả đất, Virgilio quay đầu xuống dưới để rồi quay đi lên phía trên quả đất, khiến Dante tưởng thầy quay trở lại Cocito.
112-115. Đoạn này ý nói: “Bây giờ con đã ở dưới bán cầu nam, mà chính giữa là hòn đảo Tĩnh thổ nhô cao, đối xứng với bán cầu bắc, mà chính giữa là Jerusalem, nơi đã sống cuộc đời của một con người không lầm lỗi, tức là Giêsu Christ”.
121-126. Khổng lồ Lucifero từ trên trời rơi xuống, đất kinh sợ tụt xuống thành biển. Đoạn này Dante cải biên huyền thoại Lucifero trong Kinh Thánh.
127-138. Belzebù - một tên gọi khác của Lucifero, có một nơi có dòng suối xuyên qua vách đá chảy ra nhưng vì trong bóng tối mắt không nhìn thấy được. Hai thầy trò cùng theo dòng suối này để đi ra. Chỗ này là ở đâu thì có lẽ chỉ mình Dante biết được. Có thể đây là dòng suối Letè chảy từ Thiên đường, qua Tĩnh thổ rồi chảy xuống Địa ngục.
139. Chúng tôi ra, thấy lại các vì sao - từ “các vì sao - stelle” Dante dùng để kết thúc các phần của Thần khúc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét